Con người từ khi sinh ra trên đời cho đến khi về cùng đất Mẹ, mấy ai chỉ sống trong chỉ một mái nhà, nhất là những kẻ sinh ra và lớn lên trong thời tao loạn với hàng chục năm binh lửa, với 3, 4 lần chế độ đổi thay... nhưng con người là con người - và chỉ là con người - nếu không bao giờ quên mọi mái nhà xưa và những người cùng sống dưới những mái nhà đó dù chỉ qua một thời gian ngắn ngủi. Hãy cùng vào đây gặp gỡ, những ai đã cùng tôi chung sống trong những mái nhà xưa ấy!
Ngày ấy...62 năm về trước tại Văn Bán, có 27 chàng trai và 1 cô gái sum họp vui vầy học hành, chia nhau củ sắn lùi, bữa cơm rau sắn, canh dọc nấu suông ...nhưng vẫn hồn nhiên yêu đời và hướng về một tương lai bánh vẽ mơ hồ ...
Danh sách mòn dần, mòn dần...trông toán quân già nay đã đếm thiếu 12
Thế gian sướng nhất kẻ về hưu Bổng hết! Lương tuy cũng bớt nhiều! Ngước mắt nhìn lên: Không sợ SẾP Cúi đầu ngó xuống: Chẳng lo YÊU Đương chức làm ăn như mèo mửa Về vườn chém gió tựa rồng leo Quốc tế, quốc gia toàn "chuyện nhớn" Nước nhà trông cậy mấy anh hưu!
Bài ca của một thời thanh niên sôi nổi, trong sáng trong tâm tràn tình người... Trại hè Champville - 1946
Auteur : William Lemit Écrit en : Vers 1935 1er couplet Vous qui nous regardez passer Sous le soleil ou sous l'orage, Peut-être bien que vous pensez Que nous avons bien du courage Pour ainsi nous harrasser A courir, le long des routes. Vous ne savez ce que c'est, Vous n'aurez jamais sans doute... • Refrain Une fleur au chapeau, A la bouche une chanson, Un coeur joyeux et sincère, Et c'est tout ce qu'il faut A nous autres bons garçons Pour aller au bout de la terre. • 2e couplet Ah comme nous serions heureux, Si nous pouvions, la vie entière, Courir par les chemins ombreux Ou sur les routes familières Depuis les sommets neigeux Jusqu'au bord des mers profondes. A travers nos cris joyeux, Nous dirions au vaste monde : • Refrain • 3e couplet Hélas il n'en est pas ainsi, Et notre tâche est plus aride. Mais il y faut du coeur aussi, Il faut aussi des bras solides Pour combattre sans merci La laideur et la paresse. A travers luttes et soucis, Il nous faut garder sans cesse : • Refrain