Thứ Tư, 31 tháng 12, 2014

CHÚC MỪNG TẾT TÂY!

CHÚC MỌI NGƯỜI THÂN THIẾT 
- VÀ CẢ NHỮNG NGƯỜI TÔI KHÔNG QUEN BIẾT -

MỘT NĂM 2015 TỐT LÀNH!








Thứ Hai, 22 tháng 12, 2014

Đêm Noel...


Tiếng nhạc ngựa văng vẳng trong đêm...


Mỗi người có một niềm tin...Miễn là đừng có đánh mất tất cả: Không còn niềm tin nào nữa thì thật là đau khổ!!!







Thứ Năm, 18 tháng 12, 2014

La neige...eh! La neige...

TUYẾT RƠI...

Trời lạnh buốt...mấy hôm nay nghe tin Sa pa, Mẫu sơn đã có sương giá có khả năng có tuyết.
Chợt nhớ đến những đêm xa nhà bên trời Âu cô đơn với khúc nhạc quê...TÂY...


Dans un coin perdu de montagne                 - Trong một góc núi rừng hẻo lánh
Un tout petit savoyard                                   -  Một chàng trai rất trẻ xứ Xa - voa
Chantait son amour dans le calme du soir  - Ca ngợi mối tình của mình trong chiều yên tĩnh
Près de sa bergère au doux regard               - Cạnh cô gái chăn cừu với cái nhìn hiền dịu

"Etoile des neiges                                         - "Ơi Ngôi sao tuyết!
Mon coeur amoureux                                    - Trái tim đang yêu của anh
S'est pris au piège                                         - Đã sa vào chiếc bẫy
De tes grands yeux                                         - Của đôi mắt to của em
Je te donne en gage                                      - Anh xin trao em làm vật đính ước 
Cette croix d'argent                                      - Là chiếc thánh giá bằng bạc này
Et de t'aimer toute ma vie je fais serment" - Và anh xin thề yêu em trọn đời..."

Et là soupirrait la bergère                           - Và kìa, cô be chăn cừu thở dài
Que répondront nos parents                       - Liệu bố mẹ chúng ta sẽ trả lời sao
Comment ferons nous?                              - Chúng ta phải làm sao?
Nous n'avons pas d'argent                          - Chúng ta không có tiền                                            
Pour nous marrier dès le printemps            - Để làm đám cưới vào mùa xuân này ...
.... 

Thứ Sáu, 12 tháng 12, 2014

Ngày VĨ ĐẠI...của riêng tôi!

TỰ SƯỚNG!!!   12 - 12- 2014




Tam đại đồng đường





Bà CHỦ vất vả...



Thổi nến đê...







Chẳng ai buồn ăn!!!



Đệ tử ruột...





Thứ Ba, 25 tháng 11, 2014

Chuyện nhảm...

Vì sao mấy con cá RÔ TA không nhảy được
 ra khỏi cái ao hình chữ S?




1 hr · Hanoi · Edited ·

ĐI CHỢ CÁ...
Lâu lắm rồi, mấy anh bạn già ngẫu hứng định tự ra tay làm bữa Lẩu hoành tráng, bèn rủ nhau ra chỗ chợ cá mới mở, nghe nói có nhiều loại cá "ngoại" rất "long lanh". ...Kia rồi, nào xem nào!
- Chậu này là loại cá gì mà đậy kỹ thế này hở Bà?
- Là cá tầm Nga đấy, loại này hàng năm bơi ra biển rồi lại từ biển quay về lội ngược thác nước mà đẻ nên quẫy dữ lắm, không đậy kỹ thì nó nhảy tưng hết à?
- Thế còn chậu này? Không những đậy kỹ mà còn dùng lưới sắt dày kịt thế này?
- À đây là loại catfish nhập từ Mỹ, loại này không những nhảy tưng tưng mà còn trơn tuột, luồn lách rất khéo
- Thế sao chậu kia lại không cần đậy gì cả?
- Chậu kia là chậu cá rô đồng Việt Nam ấy mà.
- À, thì ra cá rô đồng ta thì giá trị thấp mà lại lờ đờ không biết nhảy cho nên không cần đậy phải không?
- Ông nhầm to rồi, cá rô đồng ta tuy bé nhưng thịt rất thơm, ai cũng chuộng, đắt lắm đây. Còn cái chuyện nhảy nhót thì là đệ nhất, ở quê sau cơn dông chúng rạch lên cả giường nằm ấy chứ.
- Thế thì sao lại không phải đậy?
- À là vì cái giống cá TA nó hay lắm, con nào vừa nhảy lên là cả đàn khác túm đuôi lôi lại ngay, có mà nhảy đàng trời...thành thử không cần che chắn mà có bao giờ chúng ra khỏi cái chậu hình chữ S này đâu. Đấy như con "cá chim" - Flappy birds - rồi con "cá bóng" - Công Phượng - vừa ngóc đầu lên là cả lũ xúm vào lôi kéo, dìm hàng, có ngóc lên được đâu!
- Thế sao lại vẫn có con nhảy được sang tận Mã Lai mà biểu diễn lặn, sang tận Mỹ mà triển lãm bay, sang tận Cambodia mà làm tinh làm tướng?
- Ờ nhỉ, cám ơn Ông nhắc nhở, phen này tôi phải "quản chặt hơn" mới được!

Chủ Nhật, 19 tháng 10, 2014

Trông người mà ngẫm đến ta...

KỲ TÍCH SÔNG HÀN

Theo bạn, điều gì tạo ra "kỳ tích sông Hàn"?
Tại sao chưa có "kỳ tích sông Hồng"? Bài viết sưu tầm trên facebook. Đọc xong, thấy muốn khóc. Thương mình, thương cả dân tộc mình. - Trương Thành Sơn


Tổng thống Park Geun Hye (con gái của Tổng thống đầu tiên Hàn Quốc Park Chung Hy - người đặt nền móng cho Kỳ tích sông Hàn).Trong bài phát biểu tại lễ nhậm chức của mình, bà Park đã kêu gọi nhân dân cùng với chính phủ cùng nỗ lực để mở ra “một kỷ nguyên mới của hy vọng và hạnh phúc”.

Thập niên 60, Hàn Quốc là 1 trong những nước nghèo đói nhất châu Á. Năm 1968, người Hàn quyết định thay đổi giáo dục bằng cách bê nguyên sách giáo khoa của người Nhật về dịch sang tiếng Hàn và giảng dạy, ngoại trừ các môn xã hội như địa lý, lịch sử và văn học. Lúc đó cũng có nhiều người chỉ trích vì tính sĩ diện của người Hàn Quốc rất cao, lẽ nào lại không tự soạn được một bộ sách giáo khoa. Nhưng họ vẫn quyết tâm thực hiện, vì để có chương trình giáo dục đó, người Nhật đã mất cả trăm năm cải biên từ cách đào tạo của giáo dục phương Tây phù hợp với đặc trưng châu Á, bắt đầu từ thời Minh Trị Thiên Hoàng. Để rút ngắn thời gian, chẳng có cách nào ngoài việc lấy kinh nghiệm của người khác, để còn lo việc khác nữa. Vì Hàn Quốc muốn trở thành một bản sao mới của Nhật, nền kinh tế dựa trên lòng tự hào dân tộc, tính kỷ luật và đạo đức của toàn thể xã hội.
Đúng 20 năm, đến 1988, Hàn Quốc đăng cai Olympic Seoul, cả thế giới không ai tin vào mắt mình khi thấy kỳ tích bên bờ sông Hàn lại khủng khiếp như thế. Ô-tô, xe máy, dệt nhuộm, hoá chất, đóng tàu, điện tử, bánh kẹo...bên Nhật có cái gì thì bên này có cái đó, dù dân số chỉ bằng 1/3. Không ai biết trong 20 năm đó, cả dân tộc Hàn Quốc đã nắm chặt tay với quyết tâm thoát nghèo như thế nào. Trên tivi chỉ có 2 chương trình là "dạy làm người" và "dạy làm ăn", từ cái văn minh nhỏ xíu như nụ cười của một nhân viên bán hàng, đến cách quản lý chi phí của một quán cà phê, đến cách tạo dựng một nhà máy. Từ một dân tộc "xin việc", tức các doanh nghiệp nước ngoài đến đặt nhà máy tại Hàn và thuê lao động Hàn, Hàn Quốc bắt đầu khan hiếm lao động và trở thành dân tộc đi "cho việc", tức xây dựng các nhà máy ở nước ngoài và hàng triệu người Trung Quốc, Thái Lan, Philippines đứng xếp hàng xin các ông chủ Hàn Quốc cho họ việc làm. Hàn Quốc đã thành công trong việc tiếp nối Nhật Bản thành dân tộc đi cho việc người khác.
Năm 1988, pháo hoa thắp sáng 2 bờ sông Hàn, người Hàn Quốc ôm nhau và cười trong nước mắt, hơn 100 quốc gia giàu có nhất trên thế giới miễn visa cho họ, Hàn Quốc giờ đây đã bước chân vào nhóm 24 quốc gia thịnh vượng nhất loài người. Nhưng thách thức mới lại xuất hiện, vì bây giờ không phải là Nhật Bản nữa, mà là Hồng Công và Singapore, 2 cực hút nam châm của cả châu Á về tài chính, thương mại và giải trí. Phim Hồng Công tràn ngập thị trường và không có đối thủ. Người Hàn tuyển chọn ngay 2000 sinh viên ưu tú nhất, cử sang Holywood, điên cuồng học hành, từ đạo diễn, diễn viên, phục trang đạo cụ ...4 năm sau tốt nghiệp, năm 1992, những bộ phim Hàn Quốc đầu tiên ra đời như Cảm xúc, Mối tình đầu, Hoa cúc..với một thế hệ diễn viên đẹp từng milimet và hợp nhãn người châu Á. Ngành làm phim phối hợp với ngành thời trang, mỹ phẩm và hàng tiêu dùng, bắt đầu xâm nhập vào các thị trường. Đại sứ quán Hàn Quốc tại các nước có nhiệm vụ dịch thuật ra tiếng địa phương và tặng không cho các đài truyền hình, tạo ra làn sóng Hanluy nổi tiếng. Người Nhật điên cuồng, người Trung Quốc điên đảo, các nước Đông Nam Á thì chỉ biết ụ pa ơi, ụ pa hỡi. Phim Hongkong bị đá văng ra khỏi thị trường cho thuê băng đĩa.
Năm 1988, ngoài 2000 người đi Holywood để xây dựng công nghiệp điện ảnh, ngần ấy người được cử đi Milan và Paris để học về thời trang, mỹ phẩm. Các tập đoàn như xe Kia, Samsung, Hyundai còn thuê cả ê-kip thiết kế của các hãng xe Đức như Mercedes, BMW làm việc cho họ, với tham vọng xuất khẩu xe sang Mỹ và châu Âu. Muốn bán cho Tây thì bao bì nhãn mác phải có óc thẩm mỹ của Tây, chứ kiểu "tròn tròn xinh xinh" của dân châu Á, tụi Tây không thích, không bán được. Có những năm, những mẫu xe của Hyundai bán chạy nhất ở Bắc Mỹ và châu Âu. Người Mỹ bắt đầu nhìn người Hàn với ánh mắt khác, ngưỡng mộ và ngạc nhiên, thích thú.
Ngoài ra, những sinh viên giỏi toán nhất được hướng theo ngành tài chính ở các đại học lớn ở Mỹ, với tham vọng Seoul thành một London, New York. Các quỹ đầu tư ra đời, tự tìm kiếm các nhà máy mới khởi nghiệp be bé để rót tiền vào, tham gia vào quản trị. Không chỉ trích, chỉ góp sức góp trí để xây dựng. Một người Hàn giàu có là cả dân tộc Hàn giàu. Hệ thống bán lẻ Lotte phải có nghĩa vụ mang hàng hoá Hàn đi khắp nơi, ông lớn Samsung bắt đầu tuyển dụng những sinh viên giỏi nhất châu Á về cho học bổng thạc sĩ miễn phí với điều kiện tốt nghiệp xong phải mấy năm phục vụ cho họ. Họ gom trí tuệ của cả châu Á để chinh phục thị trường điện thoại thông minh và máy tính bảng, cạnh tranh đối đầu với Apple, đối đầu với cả một tập thể trí tuệ thung lũng Silicone, cứ như Airbus của châu Âu cạnh tranh với Boeing vậy.
Người Hàn Quốc, dù dân thường hay sếp lớn, tất tần tật mọi thứ họ dùng phải Made in Korea, dù lúc sản phẩm kém cỏi còn xấu xí và đầy lỗi của thập niên bảy mươi hay hiện đại tinh xảo như bây giờ. Nếu người tiêu dùng không ủng hộ sản phẩm nhem nhuốc của thời khởi nghiệp, thì doanh nghiệp còn tồn tại đâu mà có sản phẩm tinh xảo sau này?
Tony nhớ lần đi Hàn đầu tiên, mùa thu năm 2005, bà chị ở VN cẩn thận ghi tên mấy nhãn hiệu mỹ phẩm ưa thích của chị ấy cho mình mua giùm. Ở cửa hàng mỹ phẩm, cô bán hàng mặc bộ váy veston đen, chạy như bay lấy hết sản phẩm này đến sản phẩm khác cho Tony xem, đều là của Hàn cả. Do tiếng Anh không nói tốt nên cô cứ giải thích bằng tiếng Hàn đến lúc giọng khàn đặc. Đến lúc Tony lấy tay chỉ hộp phấn Lancom, thì cô thất vọng oà khóc. Cô khóc vì cô đã không thành công khi tình yêu nước của cô không thuyết phục được khách hàng. Tony nhìn cô ấy sững sờ, lẽ nào chỉ là 1 cô gái bán hàng bình thường mà có lòng yêu đất nước mãnh liệt thế sao? Tony thôi bèn mua mấy hộp mỹ phẩm của Hàn, dù chẳng biết có tốt không, vì kính phục quá. Lúc Tony bước ra khỏi cửa hàng, ngoái lại vẫn thấy cổ gập đầu cung kính.
Ngoài phố, gió bắt đầu lạnh, từng tốp học sinh chạy tập thể dục rầm rập trên vỉa hè, những chiếc áo khoác thêu cờ quốc gia ở sau lưng. Và Tony biết, sau lưng của mỗi công dân luôn là tổ quốc.

-- 

Thứ Tư, 30 tháng 7, 2014

Vĩnh biệt Nguyễn Trọng Bảo!

Ngày ấy...62 năm về trước tại Văn Bán, có 27 chàng trai và 1 cô gái sum họp vui vầy học hành, chia nhau củ sắn lùi, bữa cơm rau sắn, canh dọc nấu suông ...nhưng vẫn hồn nhiên yêu đời và hướng về một tương lai  bánh vẽ mơ hồ ...
Danh sách mòn dần, mòn dần...trông toán quân già nay đã đếm thiếu 12

VĨNH BIỆT NHÉ TRỌNG BẢO!









Thứ Hai, 14 tháng 7, 2014

Chuyện kẻ về hưu


Chuyện kẻ về hưu

Thế gian sướng nhất kẻ về hưu
Bổng hết! Lương tuy cũng bớt nhiều!
Ngước mắt nhìn lên: Không sợ SẾP
Cúi đầu ngó xuống: Chẳng lo YÊU
Đương chức làm ăn như mèo mửa
Về vườn chém gió tựa rồng leo
Quốc tế, quốc gia toàn "chuyện nhớn"
Nước nhà trông cậy mấy anh hưu!



Chủ Nhật, 13 tháng 7, 2014

Thời thanh niên sôi nổi

Une fleur au chapeau



Bài ca của một thời thanh niên sôi nổi, trong sáng 
 trong tâm tràn tình người...

Trại hè Champville - 1946


Auteur : William Lemit
Écrit en : Vers 1935

1er couplet

Vous qui nous regardez passer
Sous le soleil ou sous l'orage,
Peut-être bien que vous pensez
Que nous avons bien du courage
Pour ainsi nous harrasser
A courir, le long des routes.
Vous ne savez ce que c'est,
Vous n'aurez jamais sans doute...

Refrain
Une fleur au chapeau,
A la bouche une chanson,
Un coeur joyeux et sincère,
Et c'est tout ce qu'il faut
A nous autres bons garçons
Pour aller au bout de la terre.

2e couplet
Ah comme nous serions heureux,
Si nous pouvions, la vie entière,
Courir par les chemins ombreux
Ou sur les routes familières
Depuis les sommets neigeux
Jusqu'au bord des mers profondes.
A travers nos cris joyeux,
Nous dirions au vaste monde :

Refrain

3e couplet
Hélas il n'en est pas ainsi,
Et notre tâche est plus aride.
Mais il y faut du coeur aussi,
Il faut aussi des bras solides
Pour combattre sans merci
La laideur et la paresse.
A travers luttes et soucis,
Il nous faut garder sans cesse :

Refrain

Thứ Hai, 12 tháng 5, 2014

Obama gặp Bush sau chuyến thăm Đông Á

CUỘC HỘI THOẠI GIỮA OBAMA VÀ BUSH

(Sưu tầm và có cải biên chút chút)
Obama rất hâm mộ Khổng tử, do đó quyết định đến thăm 4 nước trong hệ thống Đạo Khổng. 
Ngay khi về nước, Obama  gặp ngay ông anh Bush để kể lể về chuyến thăm này.

Bush: Chú đi công tác thế nào? Có gì hay không kể anh nghe?

Obama: Dạ em đến Nhật Bản trước tiên ạ.

Bush: Ừ, nước này phát triển lắm đấy, chú thấy sao?

Obama: Dạ, nó bắt em đi bộ gần chết vì nó bảo con Cadillac One của em tốn xăng và có lượng khí thải vượt mức cho phép ạ.

Bush: Ờ, chuyện thường, anh bị rồi. Sau đó đi đâu?

Obama: Dạ em qua Hàn Quốc, định vừa thăm vừa mua ít sâm về biếu anh.

Bush: Ừ, hàng họ ở đó cũng hay phết, anh có mấy con bồ bên đó. Chú thấy sao?

Obama: Dạ, em cũng đi bộ gần chết ạ.

Bush: Ơ, bọn này nó đâu có sợ chết như mấy thằng Nhật???

Obama: Vâng, nhưng dân nó thấy xe em đẹp, nó chặn mẹ nó lại, gắn hoa vào và thi nhau chụp ảnh cưới các kiểu.

Bush: Ừ, anh quên bảo chú bọn Hàn nó sến lắm. Mà sao không tranh thủ lúc bị nó chặn xe, chú không đi nhuộm tóc, phẫu thuật thẩm mỹ và làm lại mầu da cho nó giống sao Hàn?

Obama: Dạ tại em bận qua Trung Quốc ngay ạ.

Bush: Sang đó có gì hay không, nó đang tranh chấp hằm hè quyền kiểm soát biển Đông đấy, bọn này nó đông dân nên tinh vi lắm.

Obama: Dạ em không biết, có điều là xe Cadillac One của em vừa đến đầu phố, cuối phố mấy thằng Tầu đã làm ra ra bốn cái Cadillac One giống hệt, sửa tên thành Dielac One và còn khuyến mại thêm còi 30 bản nhạc và đèn nháy bẩy mầu ạ.

Bush: Ôi, thế chú là may đấy, anh đến chỗ này có tí mà 9 tháng sau chúng nó còn làm ra mấy thằng Bush giống hệt anh thì sao. Thế còn nước cuối cùng?

Obama: Rời Trung Quốc em sang Việt Nam luôn, xưa em có mấy ông chú đi lính nên cũng có vài chỗ bà con giòng máu ở đây, tiện thể hỏi thăm họ hàng luôn.

Bush: Thế vui vẻ chứ? Nước này thân thiện lắm, không thù hằn mình nữa.

Obama: Vâng, em lái con Cadillac One đi một đoạn nhưng...

Bush: Nhưng sao, nó cấm vì khí thải cao à?

Obama: Dạ không, xxe bus của bọn nó còn khí thải gấp vạn lần xe em, đi sau xe bus của bọn nó còn đếch nhìn thấy đường, em phải dùng định vị toàn cầu mà lái đó.

Bush: Thế nó lại chặn lại chụp ảnh cưới à?

Obama: Không ạ, dân ở đây vội lắm, em dừng lại đèn đỏ họ còn chửi em là thằng ngu. Nói gì dừng lại chụp ảnh.

Bush: Thế nó lại làm Cadillac One giả à?

Obama: Không ạ, lúc em sang đến nơi thì bọn Trung Quốc đã mang Dielac One sang bán tràn ngập giá rẻ như xe công nông. Dân tình chạy tưng bừng đầy phố làm mấy thằng mật vụ của em đếch biết em đi xe nào, lạc mẹ nó mất.

Bush: Thế túm lại là chú bị làm sao?

Obama: Dạ em vừa dừng xe vào mua bao thuốc, quay ra đã mất mẹ nó đôi gương ạ.

Bush: Ôi giời, ra chợ Giời mà kiếm lại, đúng đôi của mình luôn, giá rẻ, có số chưa anh cho số mấy thằng em???

Obama: Vâng, và em quyết định sẽ chọn Việt Nam để chơi lâu dài ạ.

Bush: Tại sao? Chú vẫn chưa tìm được đôi gương của con Cadillac One à?

Obama: Dạ không, so sánh cả 4 nước em thấy người Việt rất tuyệt. Khả năng lần mò tốt, đi đường bụi thế mà vẫn đi được. Thứ hai là rất năng động và tranh thủ thời gian, dừng đèn đỏ còn không dám vì sợ muộn. Thứ na nữa là hành động rất thẳng thắn và anh hùng. Bẻ gương giữa thanh thiên bạch nhật, không sợ chết như bọn Nhật, không sến như bọn Hàn Quốc và cũng không gian dối như bọn Tầu.

Bush: Công nhận. Việt Nam là ngon nhất. Có điều lần sau đi thì đừng dùng Cadillac One, sang đấy tậu con Mô kích mà đi, thăm miền núi miền cao có các em dân tộc dui dzẻ lắm!


Chuyến thăm lần trước của Bush đến vùng cao Việt Nam

Thứ Bảy, 15 tháng 2, 2014

DANH SÁCH LỚP SƯ CAO TOÁN LÝ

                        DANH SÁCH LỚP SƯ CAO TOÁN LÝ

                      (Ban Toán Lý trường Sư Phạm Cao Cấp Trung ương)

 (DỤC TÀI HỌC HIỆU - NAM NINH - QUẢNG TÂY 1953) 

1.Châu Diêu Ái                                               2.Lê Khc Bạc              
3.Lê Khc Bảo                                                4.Ngô Văn Bưu
                       
5.Trần Đăng Cát                                            6.Hoàng Ngọc Cầu  
7.Nguyễn Xuân Chánh                                  8.Lê Minh Châu 
            
9.Nguyễn Chi                                                 10. Đinh Nho Chương          
11.Nguyễn Minh Chương                            12.Kim Cưông
                           
13.Đinh Ngọc Cử                                          14.Hoàng Doanh          
15.Tô Xuân Dũng                                         16.Phạm Dự

17.Đinh Văn Dương                                     18.Đào Nguyên Vọng Đức.      19.Nguyên Đình Hiền                                   20.Trân Quang Hoa 

             
21.Đăng Xuân Hoài                                      22.Nguyễn Mậu Khai             23.Nguyễn Ngọc Khuê                                24.Pham Hoàng Khương         

25. Hoàng Kỳ                                                 26.Đào  Luyện                       
27.Trân Văn Nghĩa                                        28.Nguyên Phú Nhuận 
      
29.Nguyên Trọng Nhuận                               30.Lê Thiện Phố                        
31.Lê Phương                                                32.Phan Thanh Quang
                  
33.Lê Quất                                                    34.Nguyễn Quỳ                       35.Đoàn Quỳnh                                              36.Bùi Ngọc Quỳnh 
                
37.Lê San                                                       38.Thái Thanh Sơn                        39.Lê Băng Sương                                     40.Dương Đình Thanh

41.Phan Văn Thích                                         42.Nguyễn Văn Thiêm               
43.Bùi Lê Thiện                                             44.Lại Đức Thịnh                 

45.Hoàng Hữu Thư                                         46.Đào Đình Thức                        47.Trần Mậu Thưởng                                  48.Nguyên Đình Trí           

49.Nguyên Bá Triêm                                       50.Phạm Viết Trinh      .               51.Phạm Trung Trực                                   52.Trần Sĩ Túy                      

53.Ngô văn Vượng                                          54.Bùi Xuyên   

                                                                                                         Do Đinh Nho Chương sưu tầm  






Thứ Năm, 30 tháng 1, 2014

Hạnh phúc nho nhỏ đầu Xuân Giáp Ngọ

Xuân GIÁP NGỌ...MÃ ĐÁO THÀNH CÔNG!!!


Mùng Một Tết!
Lẳng lặng mà nghe chúng chúc nhau...PHÚ, QUÝ, THỌ, KHANG, NINH... TÀI, LỘC..mói tóm lại là có thể qui ra MƠ NÌ cả!
Mình chẳng được MA nào chúc vì không làm Sếp, mà cũng chẳng phải chúc thằng QUỶ nào vì đếch có Sếp.
Sáng dậy, bình minh vào giờ Tỵ quãng 10g30, ngồi nhâm nhi tách trà Tân cương - chính gốc - pha bằng bộ đồ trà Chu Đậu (có thể là hàng dởm, hàng nhái nhưng trông cũng ra dáng...)
Tư duy trầm mặc hồi lâu mới ngộ ra : Mình phục mình quá!!! Ôi Mình vĩ đại quá!!!

Ấm trà đầu Xuân
Này nhé:
1/ Tuổi thọ bình quân của đàn ông Việt Nam là 72 tuổi (theo con số của Tổng cục Thống kê - con số này  không phải là thống kê về kinh tế theo định hướng XHCN nên có thể tin được vài phần). Ấy vậy mà mình đã 81: Vậy là đã tham ô được 9 năm rồi. Tham ô mà không tham nhũng: thế mới khoái!!!
Vĩ đại như Hồ Chí Minh cũng chỉ được 79 mùa Xuân, mình ít ra cũng hơn HCM 2 mùa Xuân rồi...và còn có khả năng hơn nữa!!! Lại Hí hí hí!!!



Rất phong phú: 2 hàng NỘI + một hàng NGOẠI




Bà và cháu ngoại LEO


Đích-xì-tôn BILLY  THANH PHONG


BILLY và JESSIKA BẠCH DƯƠNG

LEO...Nude!!!


Ông Bà và 3 cháu: Hạnh phúc đơn giản






2/ Toàn cầu suy thoái, thất nghiệp gia tăng, vậy mà mình vưỡn có ciệc làm ổn định: Lái xe ôm kiêm sai vặt cho Bà cháu - tuy không được trả lương nhưng đảm bảo được nuôi nấng chăm sóc gần được như lợn nuôi trong trại công nghiệp - tất nhiên là còn kém xa so với lũ BÒ NGOẠI trong trang trại nhà Bà Thái Hương True Milk. Được cái là đảm bảo không bao giờ bị đuổi việc, cũng không hề bị BẠO HÀNH (nôm na là không sợ bị ĐÁNH) tuy thường xuyên vưỡn phải hứng chịu BẠO NGÔN (nghĩa là gì người đọc dùng đầu...ngón chân suy nghĩ tí thì hiểu!)


Tiến lên! Phía trước là VINH QUANG!


Thứ Tư, 29 tháng 1, 2014

Lời chúc đầu năm

Năm mới năm me
Chúc cả nhà bình yên mạnh khỏe
Phát lộc phát tài...
Năm CON NGỰA: 
Kỳ khai đắc thắng - Mã đáo thành công!



新年快乐!
祝大家万事如意,
恭喜发财,
财源广进,
年年有余


Thứ Hai, 27 tháng 1, 2014

Những bóng hình xưa...

Cảm ơn Đinh Nho Chương đã có công sưu tầm và gửi cho 
Mái Nhà Xưa Ấy một số hình ảnh bè bạn năm xưa

LÊ KHẮC BẢO (bí danh: Lê khó bảo)
Cùng học Dự bị đại học Cầu Kè, Thanh hóa 

(Chuyên gia in Litho - thường gọi là Bảo Li tô),
cùng học Dục tài học hiệu, Sư Cao Toán Lý 

rồi về nước năm 1955, cùng học Toán 3

NGUYỄN TRỌNG NHUẬN (bí danh: Nguyễn Trọng Ngạnh)
Cùng học Sư Cao Toán Lý và Toán 3 1956

ĐOÀN QUỲNH
Cùng thuộc quân đoàn áo xám Dục tài học hiệu và Toán 3-1956
Điển hình SỢ VỢ : Đến mức không dám có vợ!!!

NGUYỄN ĐÌNH HIỀN
Chàng lớp trưởng đẹp trai Toán3-1956, tiền đạo basket ball xuất sắc
có thành tích tận dụng học bổng mua sách ngoại văn và đã cưa đổ 

cô nhân viên Việt kiều Thái lan xinh đẹp của cửa hàng 

Chủ Nhật, 12 tháng 1, 2014

Quà của PHAN THANH QUANG

Dec 14, 2013
Phan thanh Quang gửi để các bạn xem, nghe và biết thế nào là "âm nhạc quần chúng".
Nhớ reply lại cho tôi khi nhận và nghe được. 
Merci cái đùng!